Cùng em gái chơi trò người lớn khi bố mẹ đi vắng

Cùng em gái chơi trò người lớn khi bố mẹ đi vắng

Cùng em gái chơi trò người lớn khi bố mẹ đi vắng

Hoàng cười, bế bé Ngọc lên: “Vợ thay đồ đi, anh trông bé,” giọng dịu nhưng ánh mắt không rời cô. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh. Hoàng kéo tay Thư qua bàn:

“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:

“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Công viên vắng vẻ, chỉ có vài bà cụ ngồi ghế đá trò chuyện, tiếng lá xào xạc dưới chân hòa cùng tiếng xe nôi lăn trên lối đi sỏi. Thư run: “Dạ, em không sao, chỉ mệt do chăm bé thôi,” nhưng tim cô đập thình thịch, sợ anh nhìn thấu. Hoàng kéo tay Thư qua bàn:

“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Hoàng không ngủ, mắt mở nhìn trần nhà, nghi ngờ ngày càng lớn, “Vợ mình chắc chắn đang giấu điều gì đó, anh phải tìm hiểu.”

Ngoài hẻm, Nam ngồi trong xe, ánh sáng từ điếu thuốc lập lòe, anh nhìn lên cửa sổ nhà Thư, tự nhủ: “Em chưa thoát được anh đâu, Thư, lằn ranh của em mong manh lắm,” nụ cười lạnh lẽo nở trên môi.

Phim Liên Quan