Dâm nữ xứ hàn và những đường thoát y đỉnh cao

Dâm nữ xứ hàn và những đường thoát y đỉnh cao

Dâm nữ xứ hàn và những đường thoát y đỉnh cao

Hoàng bước ra từ căn bếp nhỏ, đôi dép lê lẹp kẹp trên sàn gỗ, tay cầm cốc cà phê còn nghi ngút khói. Chiếc áo sơ mi dài tay màu be cô mặc đã nhàu nhĩ, những nếp gấp lộn xộn chạy dọc thân áo như minh chứng cho một đêm dài trằn trọc không ngủ. Thư ngồi co ro trên chiếc sofa bọc vải màu xám, đôi chân trần co lên, bàn tay thon gầy ôm chặt chiếc gối ôm cũ kỹ mà cô thường dựa vào mỗi khi lòng bất an. “Anh có bản sao clip, đẹp hơn ảnh này nhiều, em thấy sao?” Hắn cười khẩy, giọng trầm đầy đe dọa. Tiếng tích tắc đều đặn từ chiếc đồng hồ treo tường cũ kỹ vang lên, hòa quyện với tiếng gió lạnh lẽo lùa qua khe cửa sổ khép hờ, mang theo hơi ẩm se sắt của mùa đông sắp đến. Nam ngã xuống ghế đá, máu rỉ từ khóe môi, hắn lau máu, cười khinh: “Hoàng, mày đánh tao, clip sẽ tới tay người thân đồng nghiệp của mày, Thư thích tao đụ cô ấy trong phòng khám, mày làm sao biết được.” Hoàng siết cổ áo Nam, mắt đỏ ngầu, “Mày nói lại xem, tao giết mày,” nhưng lòng anh rối loạn, hình ảnh Thư rên dưới tay Nam trong phòng khám hiện lên rõ hơn, “Sao anh muốn thấy em sướng với nó?” Thư chạy tới, kéo tay Hoàng, khóc nấc: “Anh, đừng đánh nữa, em xin anh, mình về đi.”

Hoàng buông Nam, nhặt tấm ảnh rơi dưới đất, siết chặt trong tay đến nhàu nhĩ, giọng trầm: “Tao sẽ xử mày, Nam, đây là lần cuối mày đe dọa vợ tao.” Nam đứng dậy, phủi áo, “Mày cứ thử, Hoàng, tao có nhiều hơn mày nghĩ.”

Phim Liên Quan