Rau dăm người bắc kinh còn độ tuổi ăn học mà bú cu anh đã đỉnh cỡ này rồi

Tui chơi đứng rồi lại chơi ngồi trên bàn trước khi đặt Thơ xuống tấm nệm mà “quất” tơi bời khói lửa cho nàng tóe loe nước nhờn trên drap… Chơi kiểu truyền thống là nàng nằm dưới, tui nằm úp lên trên mà đút con cu vô lồn của nàng nhấp nhè nhẹ, từ từ cho nước lồn chảy ra rồi tui mới vừa thụt ra thụt vô liên hồi, vừa dập mạnh tơi tả thiếu điều nát lồn nàng ra cho đáng đời cái tội làm đĩ. Thơ cho rằng vừa dơ, vừa dễ lây bệnh. Như một người vợ hiền, cô săn sóc, lo lắng cho tui đủ điều, sẳn sàng làm tất cả mọi việc để làm cho tui vui chứ không phải vì cô dâm dật hay đam mê nhục dục. Từ nhỏ tui đã học đòi đủ thói hư tật xấu từ lũ con nít cho đến người lớn trong xóm; trong khi cô Thảo sinh ra và lớn lên trong môi trường gia giáo, đàng hoàng tử tế cho đến khi học sư phạm, ra trường đi dạy vài năm thì lấy chồng sĩ quan cho đến khi qua Mỹ. Nàng thổi kèn như một nhạc sĩ khẩu cầm chuyên nghiệp khi liếm từ hạt đậu trên đầu khấc, mút hết con cu xuống hòn dái qua tới khe đít tui rồi tay nàng vừa sờ dái,, vừa nựng cu, vừa sục cu từ từ, nhè nhẹ cho tui nứng cu rồi nàng mới tăng tốc, sục cu nhanh hơn, chặt hơn như tuốt mía vậy.